Cánh chim rời tổ .
Nghĩ đến những việc xẩy ra hai tuần nay, tôi cứ ngỡ mình vừa xem xong một cuốn film bộ vui va nhiều kỹ niệm đẹp.
Thế là cô con gái út của tôi đã lập gia đình và hôm nay con gái tôi đang rời thành phố mà nó đã được sinh ra và lớn lên suốt hơn 26 năm để cùng chồng lái xe dọn về Cali lập một cuộc sống hoàn toàn mới mẽ cho cả hai.
Nhớ mới ngày nào khi tôi có cô công chúa thứ hai trong nhà, mọi người vui vẽ, có lẽ nhất là con gái lớn của tôi, suốt gần tám năm không có ai bầu bạn nay bỗng dưng có một con búp bê thật, cùng huyết quản, đầy thương yêu và rất dễ thương làm sao không vui cho được.
Trong suốt mười mấy năm đầu làm việc tôi đã chọn làm ca hai nhờ thế mà khi vợ tôi có việc làm sau khi Mi Mi lên một tôi có cơ hội chăm sóc nuôi dưỡng cô công chúa nhỏ này.
Mổi sáng tôi có thói quen rửa mặt bằng xà bông, hôm ấy sau khi soa xà bông đầy bọt lên mặt tôi quay sang hù con gái lúc nàng mới khỏang hơn một năm, nhìn thấy mặt tôi lúc ấy chắc lạ lắm, con gái tôi khóc thét, tôi biết đã làm một việc không nên.
Tôi lo cho con gái tôi đến khi nhà tôi về mới đi làm trong suốt thời gian MiMi còn thơ, con gái tôi chưa từng đi baby seat ngày nào! Tôi nhớ khi MiMi khoảng lên ba, hảng có chương trình software muốn tôi học thêm, và tôi đã ghi danh, khổ nổi chương trình bắt đầu hơi sớm . Để đến lớp đúng giờ, tôi đã phải thu xếp với người hàng xóm nhờ giử MiMi. Lúc trao Mi cho cô hàng xóm, Mi khóc nhiều lắm, nhưng tôi vẫn nghĩ chắc con gái chỉ khóc một chút rồi mọi việc sẽ xong, nhưng không ngờ đến chiêù hôm ấy khi điện thoại về nhà tôi mới kể lại Mi đã khóc suốt thời gian rời bố và nhất định đòi ra cửa cho đến khi gặp được mẹ mới thôi. Thế là hôm sau tôi đành bỏ lớp!
Rồi một lần khi dọn về nhà mới lúc ấy Mi khoảng bốn tuổi, một buổi sáng không nhớ đã làm điều gì trái ý con gái tôi ngồi nơi cầu thang khóc, tôi dỗ không được nên bỏ mặc cô công chúa ngồi một mình, và lấy xe đi nhà băng, đến lúc về sau gần nửa giờ Mi vẫn ngồi đó và đà nín khóc, lúc ấy tôi mới thấy sợ, và cảm thấy hối hận đã làm một điều rồ dại cũng may đã không xẩy ra bất cứ điều gì đáng tiếc .
Rồi đến ngày con gái tôi bước chân đến trường, tôi còn nhớ khi đưa con đứng trước nhà chờ xe bus tôi đã lẩm nhẩm bài ngày đầu đến trường mà tôi đã học gần bốn mươi năm trước .. Sau khi Mi lên xe, tôi đã lấy xe chạy theo đến trường, và khi xe bus đậu tại trường, tôi đã nắm tay đưa con gái vào tận lớp . Đứng ngoài xong cửa nhìn con e dè làm quen cô giáo và bạn bè mà lòng tôi dâng lên niềm xúc cảm rồi bổng nhớ đến đấng sinh thành !
MiMi đã trải qua một tuổi thơ đầy mơ, tươi đẹp biếc dường nào trong tình thương của chúng tôi và cô chị Bảo Trâm luôn che chở, chăm sóc cho em gái …
Những kỹ niệm êm đềm cứ hiện về như những cuốn film, cuốn film gia đình như dòng thác chẩy cuồn cuộn trong tôi, nhanh quá … mới ngày nào … Và rồi
Hai tuần trước tất cả gia đình chúng tôi, kể cả gia đình hai bà chị thân thương cùng cô em gái lên đường qua Maui (Hawaii) dự lể cưới của MiMi . MiMi lấy chồng, cô con gái nhỏ của tôi lấy chồng, một trang sử mới đang sang trang trong cuộc đời của tôi .. Tôi còn bao nhiêu trang nữa !
Buổi sáng hôm ấy cô em tôi -Oanh- điện thoại báo tin sang đón vợ chồng đi phi trường sớm hơn giờ hẹn mười phút, thì ra em gái tôi cũng nóng lòng không kém gì tôi !
Chúng tôi đến cổng máy bay sớm hơn nữa giờ, khoảng mười phút sau gia đình hai chị của chúng tôi cũng đến, thế là chuyện nổ cho đến khi được gọi lền máy bay . Tôi đã may mắn lấy được chổ tốt cho cả nhà, chúng tôi ngồi cạnh nhau tha hồ xem DVD trên đoạn đường bay hơn hai nghìn dậm . MiMi đã đến Maui từ hai ba hôm trước, Bảo Trâm -con gái lớn- cùng gia đình đã đến từ hôm qua .
Giờ ở Hawaii đi sau giờ Seattle ba giờ, vã lại chuyến bay đà được mọi sự suông sẽ nên chúng tôi đáp lúc 11 giờ sáng . Gia đình chi và em gái tôi thuê xe về nhà nghỉ còn vợ chông tôi chờ gia đình Bảo Trâm đón và đi ăn trưa muộn .
Tất cả chúng tôi cùng ở chung một chung cư, hai gia đình ở chung một nhà 2 phòng ngủ với đầy đủ tiên nghi, bước vào nhya` thuê mà có cảm tưởng như của mình . Khu nhà nghỉ Aina-Nalu của phố Lahaina trên đảo Maui thật đẹp, phải nói là tuyệt đẹp, cách biển chỉ 2 bloc đường, cây cối được trồng tỉa rất thẩm mỹ, hài hòa . Bên cạnh phòng tiếp tân là hai chụm hoa thiên lý hương thơm ngào ngạt, nhất là về đêm, cho tôi một cả giác thật dễ chịu. Đứng ở bất kỳ vị trí nào của khu nhà nghỉ này tôi cũng có thấy thoải mái, hoa đủ sắc mầu, đặc biệt những loài hoa của Hawaii mà tôi không hề biết tên, tôi chỉ nhận ra được loài hoa mầu hồng tươi có dáng như chim mang tên hoa thiên điểu cùng tất cả các loại hoa xứ tỏa hương thơm dịu dàng đủ màu: sắc trắng, trắng vàng, hồng, hồng đỏ và đỏ thắm, vài cây hoa phượng thật cao với sắc mầu kỹ niệm thủa học trò tươi thắm như luôn chào đón tôi, đón tôi trở lại với những ngày xưa thật thân ái: mỗi năm đến hè lòng mang mác buồn… Ôi những âm vang nào vẫn còn mãi trong lòng tôi .
Chị Phương và cô em gái Oanh của tôi được ở phòng tầng dưới thật tiện nghi: phía trước có hồ bơi nước biển và có nhà sinh hoạt thật rông, phía sau là hồ bơi nước ngọt mà trên bờ ngay phía cửa sau là hai lò nướng thịt loại to, một bàn ăn dài có thể ngồi mười người thoải mái và đó cũng là nơi ăn tối của toàn thể gia đình chúng tôi khoảng hai mươi người thật vui và đầy kỹ niệm .
Sáng hôm sau, thứ năm, mới 6:15 con rể lớn đã gọi điện thoại nhắc tôi chuẩn bị ra xe, chúng tôi sẽ ra bến tầu cảng của đảo Maui để đi ra các đảo nhỏ cạnh đây ngắm cá biển, rùa biển và san hô .
Khi đến cảng bến đậu 37 đã thấy gần như đông đủ: MiMi cùng chồng Aaron và gia đình đàng trai cùng rất đông bạn bè, sau khi điểm danh chúng tôi lần lượt xuống tầu cho chuyến snorkeling đầy hấp dẫn và hứa hẹn . Tầu có sức chứa 35 người mà nhóm chúng tôi có tất cả 32 người cùng 3 thủy thủ đoàn: thật khít khao hoàn hảo đến bất ngờ .
Chúng tôi được phục vụ thật đầy đủ: ăn sáng với rất nhiều trái cây đặc sản của Hawaii như đu đủ, dứa Maui thật thơm ngọt, cam … cùng các loại bánh mì sáng . Đến khoảng 11 giờ họ phục vụ ăn trưa với tất cả các loại chese nổi tiếng, ham, thịt gà .. và sandwich.
Sau hơn một giờ rời bến, chúng tôi đến nơi thứ nhất ngắm san hô va cá đủ loại lớn nhỏ đầy mầu sắc, khi đeo mặt nạ bơi tôi có cảm nghĩ đang lạc vào một thế giới khác, hoàn toàn tự do, tự do vùng vẩy, tự do bơi lội chỉ tiê’c tôi đã không có cách nào đối thoại với những chú cá vô tư kia nhìn các chú nhởn nhơ thật đẹp mà tôi ngầm cảm ơn tạo hóa, bàn tay người luôn làm dẹp cho cuộc sống, nếu có một ngày nào những công trình vĩ đại này của người không còn tồn tại, thì chính do bàn tay loài người chúng con đã hủy hoại một cách ngu xuẩn vậy !
Sau khi rời địa điểm một tầu chúng tôi lại tiếp tục cuộc hành trinh đến một số đảo nhỏ xa hơn, và mổi lần khởi hành như vậy, ngoài vị captan của tầu ra, hai thủy thủ khỏe mạnh vui vẽ đẹp trai luôn thả câu và không quên dành cho con rễ mới của tôi một cần câu tốt nhất . Rồi việc gì đến đã đến: tôi ngồi phía sau của tầu, sau khi tầu rời địa điểm đầu khoảng mười phút, cần câu cạnh tôi bổng phát tiếng kêu “ai oán”, hai anh thủy thủ và một số thanh niên trên tầu hét lên “cắn câu rồi”, Aaron đã nhanh lẹ đến quay cần với sự hò reo vui vẽ của mọi người, phải mất gần năm phút tôi mới thấy thoát hiện chú cá Maui tên Ono đang vùng vẩy, một chàng thủy thủ cầm chầy, một chàng cầm vợt lưới mang Ono lên sàn tầu, vài chầy bổ xuống Ono từ từ ngưng tranh đấu . Ono khoảng 20lbs trông thật hấp dẫn, sau vài giây tội nghiệp cho Ono tôi nghĩ ngay đến món ướp muối ớt nướng lò, ôi tôi có cảm giác vùng miệng thật kích thích …
Chuyến đi chơi snorkling trở về bến cảng thật đúng chương trình, giữa trưa . Chúng tôi về nhà nghỉ để chuản bị cho bửa ăn tối rehurshal được tổ chức tại Pineaple Grill Restaurant.
Khi xe chúng tôi rẻ trái vào khu Pualua để đến nhà hàng tôi đã giật mình vì quang cảnh thật đẹp của toàn khu với hai bên đường đồi dốc và cây hoa đủ sắc mầu được trồng tiả thật đẹp. Xe chạy khoảng gần năm phút đưa chúng tôi đến nhà hàng và khu đậu xe . Sau khi chúng tôi đâu xe, tôi không quên chụp vài tấm ảnh, vừa bước đến cổng nhà hàng chúng tôi đã sửng sốt khi nhìn thấy một khung cảnh thần tiên, trước mặt chúng tôi là sân chơi gofl thoai thoải, bải cỏ xanh non đến tận cuối là những dẫy nhà xây như tranh, trên sân Golf còn trồng những hàng thông nho nhỏ tạo dáng, chúng tôi có một khu vực dành riêng, một nữa có mái che, một nữa thoáng dưới ánh nắng hè ấm áp dịu dàng đến thoải mái .
Tất cả đàn trai đã hiện diện đầy đủ vì hôm nay là tiệc của đàng trai mà lỵ, bố mẹ chú rễ, dì dượng và bà ngoại chào mừng chúng tôi với niềm hân hoan trên nét mặt và nụ cười .
Chúng tôi đã có những câu chuyện thật vui bên những ly rượu nho ngon và thức ăn mẹ chú rễ đặt thật hoàn hảo . Chúng tôi đã có khoảng bốn giờ vui vẽ ăn uống chụp ảnh kỹ niệm và đàng trai đặc biệt là bố mẹ chú rễ đã phát biểu những cảm tưởng vui sướng mà họ đang cảm xúc khiến con gái tôi cùng chồng phải rơi lệ . Đêm hôm đó tôi đã thiếp đi trong giấc mộng đẹp mà tôi đã có trong suốt một ngày dài …
Sáng hôm sau thức dậy tôi mới thật sự có cảm giác của những ngày còn bé, những ngày còn sống trong gia đình với bố mẹ tôi, khi bước ra phòng khách được gặp gở và nói chuyện với bà chị y như ngày nào còn sống chung với nhau dưới một mái nhà, có một cái gì trào dâng trong lòng của tôi, tôi thật sự cảm nhận được điều này, ngày hôm qua có lẽ rời nhà trọ qúa sớm để đi chơi mà anh chị và nhà tôi thì không đi nên tôi đã thiếu cảm giác này, sáng nay uống ly cafe mà sao thấy như hương vị của ngày nào …
Chúng tôi đã quyết định sẽ đi chơi đâu đó trên đảo, một chuyến đi khỏang vài tiếng để còn về chuẩn bị cho lể cưới buổi chiều, mà theo chương trình con gái tôi muốn vợ chồng tôi có mặt từ hai giờ trưa !
Sau khi điều nghiên, tôi quyết định mình đi chơi biển, sẽ thăm blow hole, theo bản đồ cách chổ chúng tôi ở khoảng 40 miles về phía tây bắc . Con đường lên blow hole chạy dọc theo hiway 30 qua những đèo ngoằn nghèo với những phong cảnh của tranh vẽ, đôi lúc đưa chúng tôi lên thật cao, dừng lại bên những nơi an toàn, ngắm thành phố hay những bãi biển cát trắng dưới thấp tôi ước gì mình có khả năng của một họa sĩ ! Trên đường thỉnh thoảng những cây soài trỉu trái vàng ươm, đỏ tươi như mời gọi, chúng tôi đã dừng lại một trạm bên đường có sạp để những trái khốm chín cây thơm vàng với bảng giá một trái $3, hai trái $5, tôi đã chọn hai trái thật ngon và bỏ $5 vào cái hộp bên cạnh . Tại blow hole tôi cùng anh Khanh đã lò dò xuống tận bải, đến tận hole và chờ xem nó blow mổi khi có sóng mạnh ngoài xa, tôi đả cảm được mổi khi hole sắp blow với tiếng gió như từ xa đưa về dồn dập và rồi … một cột nước được mẹ thiên nhiên của biển bắn lên cao tuyệt đẹp, có đôi khi cột nước lên cao đến cả chục mét. Chúng tôi đã có một vài bức ảnh thật đẹp và một buổi sáng thật tuyệt vời tại đây với nhau.
Sau khi trở về vợ chồng tôi cố nghỉ ngơi thoải mái để buổi chiều nay có cơ hội thưởng thức niềm vui mà không phải chúng tôi đã chờ rất lâu rồi sao ?
Gần hai giờ, đúng hẹn chồng Bảo Trâm báo tin chờ chúng tôi dưới xe, thế là chúng tôi đã đến Ka’anapali Beach Hotel thật đúng giờ. Cô dâu đang được trang điểm, nhìn thấy Bố Mẹ cười thật tươi bạn bè chung quanh, có cả Quyên (con gái cô Oanh) và Đô (con trai bác Thảo) phụ chuẩn bị cây đàn Organ vừa thuê về để đánh cho cô dâu, người mà Đô rất thương yêu, luôn xem như em gái ruột vì cả hai cùng có thời gian gần nhau khi hai chi em chúng tôi có dịp sống chung dưới căn nhà đầu tiên của riêng mình.
Từ từ thợ chụp ảnh và thợ quay DVD đến và một số bạn của cô dâu ào ào có mặt kèm thêm hai chai champage ăn mừng .
Đến 4 giờ chiều, người điều kiển chương trình mời chúng tôi chuẩn bị xuống nơi hành lễ .
Trời Maui hôm nay hơi nắng nhưng không gắt, thỉnh thoảng những cơn gió nhẹ từ biển lùa vào nghe thoải mái lạ, bầu trời trong xanh một vài đám mây trắng trên cao như tô điểm thêm cho bức tranh chiều .
Bạn bè và gia đình hai bên đã hiện diện đông đủ ai cũng ăn mặc thật đẹp, cho dù mọi người hiện diện đều đến tận xa, gần nhất là chúng tôi ở Seattle, xa hơn có cả dì chú rễ ở tận bờ Đại tây Dương đến và hai người bạn MiMi đang làm việc tận Singapour về .
Tôi được yêu cầu vào phòng riêng cùng cô dâu cho đến khi nhận tin đưa cô dâu đến nơi làm lễ .
Khoảng hơn năm phút chúng tôi được tin ra nơi hành lễ . Cô dâu khoác tay bố, chúng tôi chậm rãi bước ra, đoạn đường ngắn nhìn ra ngay bờ cát trắng của biển Thái Bình dắt chúng tôi vòng qua nơi hành lễ, đoạn đường hơi dốc, tôi đi với con gái chậm rãi, nghe lòng thổn thức niềm vui, nhìn về phía dưới tôi bổng giật mình vì những cái parasol đủ mầu sắc đang được dương lên che nắng thật tuyệt vời, ôi đẹp làm sao, tôi ước gì thu được bức ảnh này vào ống kính . Tiếng nhạc từ hai bàn tay điêu luyện của Đô làm không khí đã nhộn nhịp càng thêm hứng khởi, dìu dặt .
Tôi trao cô con gái yêu của chúng tôi cho chú rễ, mặt con rễ tôi lúc ấy bừng lên niềm vui, đôi hàng nước mắt lặng lẽ nói cho tôi hiểu rõ hơn điều cảm nhận .
Mục sư chủ hôn người Hawaii bản xứ đã làm lễ theo truyền thống thật trịnh trọng và đầy mầu sắc điạ phương . Sau phần lễ đeo lây (lei), lễ trao nhẫn, lễ cưới tạm dừng cho phần chụp ảnh lưu niệm, trước khi tất cả chúng tôi nhập tiệc .
Buổi tiệc diễn ra phía bên kia của vườn hoa khách sạn, với một bàn dài các loại thức ăn sẽ được dọn ra bên cạnh khoảng sáu bàn ăn tất cả phủ khăn trắng tinh trông thật trịnh trọng chung quanh một sân khấu, mà phía sau là bar rượu có người đang chờ đợi phục vụ chúng tôi .
Mở đầu buổi tiệc tôi đã lên nói vài lời cảm ơn tất cả gia đình, họ hàng thân tộc hai bên, tất cả các bè bạn của cả cô dâu lẫn chú rễ đã không quản ngại đến tận Hawaii chung vui cùng chúng tôi, tôi cũng không quên có đôi lời cùng hai con của chúng tôi, những lời thương yêu tin tưởng tuyệt đối vào hai con, và mong hai con sống thật hạnh phúc và vui như chúng tôi luôn gìn giữ .
Rồi cô dâu , rồi chú rễ, gia đình, bạn bè phát biểu nhắc lại cho nhau nghe những hạnh phúc vở bờ của tình cảm, những xúc đông ban đầu của tình yêu … và .. và nhiều lắm .
Sau khi cắt bánh. Phần chiếu slide show khi chúng tôi bắt đầu dùng bửa trong tiếng nhạc dìu dặt bên những ngọn gió ngọt ngào của buổi chiều rực rỡ, nhìn những dạt nắng cuối ngày tôi thấy đẹp làm sao ? Và bổng nhớ đến bản nhạc “nắng chiều rực rỡ” ca ngợi cái đep cuối cùng và mạnh mẽ trước khi lịm tắt và tôi hít một hơi chậm rãi, thật sâu. Con gái tôi cũng không quên nhắc anh DJ bắt nhịp hát bài “Happy Birthday” mừng sinh nhật bác Phương, thế là kể từ năm sau hai bác cháu sẽ tổ chức kỹ niệm một ngày khó quên trong đời cùng lúc !
Gần cuối buổi ăn là chương trình khiêu vũ, first dance đương nhiên là cô dâu và chú rễ, bản kế tiếp tôi được người điều khiển chương trình mời ra nhẩy với con gái cho đến gần nửa bản nhạc mẹ chú rễ được mời ra nhẩy với chú rễ, và sau bản đó thì sàn nhẩy luôn ồn ào đông vui .
Tôi nhận thấy một người trẻ cũng rất vui trong buổi tiệc hôm nay, nhưng rất ư yên lặng đó chính là Cồ con trai bác Phương, mặt của Cồ luôn cười kể cả ánh mắt (giống bác Phương) nhung cũng luôn lặng lẽ cố hữu .
Đang vui chơi ồn ào khoảng sau 9 giờ tối những hạt mưa , như mưa phùng, đổ xuống làm tôi cảm thấy mát mẽ hơn, tôi đã ngữa mặt nhìn lên, bầu trời vẫn trong xanh, tôi vẫn nhìn rõ những ngôi sao, những vì sao luôn ngự trị trên cao mà có lẽ vì bận bịu cơm áo gạo tiền tôi đã quên lững bấy lâu nay ! Mưa qua đi thật nhanh, tôi nhìn lại dường như mưa chỉ đủ sức hù dọa cái bàn của gia đình các chị em gái của tôi . Tôi bổng nhớ lại đã đọc nơi đâu đó, trong khoa phong thủy có nhắc những khi đám cưới hay đám tang mà có mưa thì rất tốt, phải chăng đây là một điềm báo trước cho hậu vận con gái tôi ?
Đến gần khi phải chấm dứt cho nhân viên dọn dẹp tôi mới nghe được “hot new” anh Ryan đang từ phi trường Kahului phóng về khách sạn, chẳng là Ryan đang quay phim bên đảo Honolulu, hôm nay vừa bỏ máy quay cho bạn thu xếp đã chạy như bay ra phi trường bên Honolulu bay về đây, chuyến bay sớm tuy không muộn lắm nhưng chờ thủ tục nhận xe thuê qúa lâu khiến Ryan đành đến muộn, tôi vội để dành ly rượu ngon mang từ đất liền ra đây uống nhân ngày vui của con cho Ryan, thằng cháu giang hồ đáng yêu của tôi .
Đêm hôm ấy khi lên giường ngủ tôi có cảm giác thật nhẹ nhàng và thầm cảm ơn cuộc sống, cảm ơn các chị, em của tôi, mẹ tôi đang ở quê nhà cùng các chị các cháu của tôi, những người thân đã cho tôi hiểu thế nào là cuộc sống, đã giúp thăng hoa bản thân tôi và còn gì nữa …
Sáng thứ bẩy tôi đã thức giấc sơm hơn bình thường, nằm im, lặng lẽ nghe nhịp thở nhẹ nhàng của nhà tôi, người đã bên cạnh tôi suốt cuộc đời, đã cùng tôi nuôi dậy hai con và hôm nay hai con chúng tôi đã nên người, công dân tốt của xã hội .
Có lẽ sáng nay tôi thức sớm hơn vì tai tôi thính hơn thường ngày, vì tiếng chim đang líu lo ngoài kia, nơi đây thật đặc biệt, có rất rất nhiều chim đủ loại và buổi sáng thì như một ban nhạc đại hòa tấu, đủ âm thanh từ trầm đến bổng từ thánh thót đến kiêu sa, tôi nhận mặt được rất nhiều chim quail, chim sẽ, chim sáo, chim chào mào … với đủ sắc màu âm điệu .
Tất cả chị em chúng tôi rủ nhau ra quán Expresso gần nhà uống café sáng, ăn miếng bánh ngọt, rồi cùng tản bộ ra biển thể thao buổi sáng . Chúng tôi đã dừng lại ngay công viên biển của cảng Lahaina để chụp “The Banyian tree” cây được trồng ngày 24 tháng 4 năm 1873 (cùng ngày sinh nhật của tôi) có táng rộng một acer (khoảng 45,000 spuare feet) cao 60 feet (khoảng 20 m) đẹp lạ lùng .
Sau đó chúng tôi lại kéo tất cả về Ka’anapali Beach Hotel dự buổi bruch (ăn sáng và trưa chung) chia tay cùng vợ chồng con gái chúng tôi trước khi hai con rời Maui đi hưởng tuần trăng mật bên đảo thật riêng tư gần đấy .
Chiều hôm ấy tôi tổ chức buổi cơm gia đình chúng tôi lại có thêm buổi họp mặt đại gia đình thật vui vẽ trước kia chia tay ngay hôm sau, để rồi mạnh ai nấy trở lại cuộc sống hằng ngày.
Tuần lễ sau đám cưới tôi đã phải vội vã trở lại làm việc vì không có ngày nghỉ, tuy vào hảng thần xác vẫn còn mệt mõi của những dư âm tuần trước, nhưng trong đầu tôi vẫn đầy ắp những hình ảnh đẹp và luôn sống động .
Chưa kịp “hồi sức” vợ chồng tôi lại vội vã chuẩn bị cho buổi tiệc thứ bẩy tuần rồi để ra mắt rễ hiền với những người thân vì quá xa xôi không thể đến dự và cũng là tiệc chia tay vợ chồng MiMi trước khi hai cháu dọn về Santa Monica. Aaron vừa được trường Đại Học UCLA mời dự chương trình MBA, và cùng lúc hảng của Mi mở một cửa hàng mới tại thành phố Santa Monica, thành phố ga6`n nhất của trường UCLA, thật là một cơ hội ngàn vàng cho hai cháu, tôi đã chẳng phát biểu trong tiệc cưới của con gái tôi là tôi tin hai con của tôi đến với nhau là một sự kết hợp tuyệt vời là gì ?
Bửa tiệc ở nhà tôi chỉ hạn chế gia đình hai bên và bạn bè của hai cháu thế mà số khách phải hơn năm mươi người, bao nhiêu là thực phẩm được chiếu cố tận tình gồm cả một con heo quay gần 40 lbs.
Và rồi sáng hôm nay hai con tôi đang rong ruỗi đoạn đường Seattle – Santa Monica mà ngày xưa tôi vẫn có thú lái suốt hằng năm .
Hai con tôi đã lên đường, đã bắt đầu thật sự cuộc sống mới, nơi thành phố mới, với việc làm, việc học mới nhưng thật sự không một chút ngở ngàng xa lạ và biết trước được tương lai tươi sáng trong tầm tay …
Tôi nhớ lại hơn 31 năm trước tôi cũng đã lên đường, làm một cuộc phiêu lưu đầy gian nan nguy hiểm, dắt vợ hiền và đứa con chưa lên ba đi tìm sự sống trong cái chết, đi tìm tự do và mưu tìm hạnh phúc, chuyến lên đường không có nơi đến và hàng trang chỉ vỏn vẹn là niềm tin cùng hy vọng mong manh .
Tôi đã đi và tôi đã đến . Tôi đã đạt được những gì tôi mưu tìm cho bản thân và gia đinh, tôi đã có những gì mà người ta gọi là hạnh phúc với những điều kiện thật khiêm nhường .
Tôi tin là hai con của chúng tôi sẽ hơn chúng tôi về mọi mặt, mà điều tôi mong và tin nhất là hai con tôi sẽ có một tâm hồn nhân hậu hơn hẳn chúng tôi .
Bố Mẹ luôn tin yêu các con và trân quý tất cả quý vị, những người trong gia đình thân thương của chúng tôi những người bạn vàng .
Cám ơn sự chia sẽ của tất cả.
Thành phố Ngọc Bích
Ngày 27 tháng 7 năm 2010.
Đặng trần Quý